| ĐỀ THAM KHẢO Bài thi : NGỮ VĂN Thời gian làm bài:120 phút, không kể thời gian phát đề |
Đề thi gồm 2 trang
Phần I. Đọc hiểu (3 điểm)
Đọc đoạn trích:
Xưa anh như lá thư không địa chỉ
Con tàu không lửa than con thuyền cũ không buồm
Anh nghĩ quá nhiều về những khoảng vô biên
Những đảo lạ trong khói mờ ẩn hiện
Nay anh chỉ tin
Những cành cây trong tầm hái của con người
Những nguồn suối có thể cho nước uống
Những mảnh ruộng có thể sinh quả ngọt
Những ngôi nhà sống được ở bên trong
Xưa anh thích những lời nói đẹp
Nay anh thích những lời nói đúng
Anh hiểu lại từ đầu những chân lí giản đơn
Con người cần đến nhau con sông về biển rộng
Muốn gặt hái phải tự mình gieo hạt
Không làm người thua cuộc ở trong đời
Xưa anh tưởng chỉ cần can đảm
Nay anh hiểu phải làm người chiến thắng
Anh không tin kẻ buồn nản cô đơn
Anh đã chán những anh hùng thất bại
(Trích bài thơ Suy tưởng – Lưu Quang Vũ)
Thực hiện các yêu cầu sau:
Câu 1: Đoạn trích trên được viết theo thể thơ nào?
Câu 2: Theo tác giả, “nay anh chỉ tin” điều gì?
Câu 3: Anh (chị) hiểu như thế nào về dòng thơ “Con người cần đến nhau con sông về biển rộng”.
Câu 4: Anh (chị) có đồng tình với quan điểm:
Muốn gặt hái phải tự mình gieo hạt
Không làm người thua cuộc ở trong đời”
II. Làm văn (7,0 điểm)
Câu 1. (2,0 điểm)
Từ nội dung đoạn trích phần Đọc hiểu, anh/chị hãy viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) trình bày suy nghĩ của mình về ý kiến: “Tài sản quý giá nhất của cuộc sống này chính là thời gian”.
Câu 2(5,0 điểm)
Đọc đoạn trích sau:
Trong phần đầu đoạn trích Chiếc thuyền ngoài xa, nhà văn Nguyễn Minh Châu đã miêu tả những cảm nhận của nghệ sĩ nhiếp ảnh Phùng khi nhìn thấy chiếc thuyền ở ngoài xa: “Tất cả khung cảnh ấy nhìn qua những cái mắt lưới và tấm lưới nằm giữa hai chiếc gọng vó hiện ra dưới một hình thù y hệt cánh một con dơi, toàn bộ khung cảnh từ đường nét đến ánh sáng đều hài hòa và đẹp, một vẻ đẹp thực đơn giản và toàn bích khiến đứng trước nó tôi trở nên bối rối, trong tim như có cái gì đó bóp thắt vào. Chẳng biết ai đó lần đầu tiên đã phát hiện ra bản thân cái đẹp chính là đạo đức? Trong giây phút bối rối, tôi tưởng như chính mình vừa khám phá thấy cái chân lí của sự toàn thiện, khám phá thấy cái khoảnh khắc trong ngần của tâm hồn.”
Nhưng khi chiếc thuyền lại gần bờ Phùng đã chứng kiến một cảnh tượng khác: “Lão đàn ông lập tức trở nên hùng hổ, mặt đỏ gay, lão rút trong người ra một chiếc thắt lưng của lính ngụy ngày xưa, có vẻ như những điều phải nói với nhau họ đã nói hết, chẳng nói chẳng rằng lão trút cơn giận như lửa cháy bằng cách dùng chiếc thắt lưng quật tới tấp vào lưng người đàn bà, lão vừa đánh vừa thở hồng hộc, hai hàm răng nghiến ken két cứ mỗi nhát quất xuống lão lại nguyền rủa bằng cái giọng rên rỉ, đau đớn: “Chúng mày chết đi cho ông nhờ. Chúng mày chết hết đi cho ông nhờ! ”
Người đàn bà với một vẻ cam chịu đầy nhẫn nhục, không hề kêu một tiếng, không chống trả, cũng không tìm cách chạy trốn.