TUẦN 15
ĐỌC – HIỂU
HÒN ĐÁ NHẴN
Hồi học lớp một, tôi hay bị ba mẹ la rầy vì chỉ thích chơi không chịu học, không chịu
vào “khuôn phép”. “Tại sao người lớn lại cứ ép trẻ con phải làm những việc mà chúng
không thích? Ba mẹ chắc không yêu mình nên mới chẳng cho mình chơi.”. Tôi nghĩ thế nên
rất buồn và giận ba mẹ.
Một lần, bị ba mắng tôi đã chạy đến nhà bà nội. Biết chuyện buồn của tôi, bà không
nói gì mà chỉ đi bên cạnh tôi và cùng tôi ngắm nhìn mọi vật xung quanh. Buổi chiều, bà đưa
tôi đi dạo bên bờ suối. Tôi bắt đầu tìm những viên đá, chọn kĩ lưỡng, mong có được một
viên thật tròn. Tôi lội xuống nước và mò được một viên tuyệt đẹp, tròn, nhẵn bóng như một
viên bi.
- Nó tuyệt đẹp, phải không nội ?
- Ừ, đẹp thật. Sao con không nhặt đá ở bờ suối mà phải cất công tìm kiếm dưới
nước?
- Vì đá ở trên bờ đều thô ráp.
- Con có biết vì sao viên cuội ở dòng suối lại nhẵn được như vậy không?
Mừng rỡ vì biết rõ câu trả lời, tôi nói ngay:
- Nhờ nước ạ.
- Đúng, nước chảy đá mòn. Nhờ có nước và nhờ những viên đá cọ xát vào nhau, hết
lần này tới lần khác, hết năm này tới năm khác. Cho đến khi những chỗ gồ ghề, thô ráp biến
mất. Lúc này viên đá mới đẹp. Con người cũng vậy.
Tôi nhìn thẳng vào mắt bà nội và kinh ngạc vì bỗng nhiên hiểu được ý nghĩa lời nói
của bà.
- Hãy nghĩ ba mẹ con giống như dòng nước. Một ngày nào đó khi con nên người, con
sẽ hiểu nhờ đâu được như thế. – Bà nội nói tiếp.
Và đó là tất cả những gì quan trọng nhất bà nội đã nói với tôi trong buổi chiều đáng
nhớ ấy.
( Phỏng theo Oan-cơ Mít-đơ)
Để tải trọn bộ chỉ với 50k, vui lòng liên hệ qua Zalo 0898666919 hoặc Fb: Hương Trần